Thứ Năm, 26 tháng 9, 2013

NÉN CƠN GIẬN



















Noel của ba,
Con hay nói với ba : " Tình thương và mọi thứ ba đã dành cho mẹ và con, con thật sung sướng vì nó quá tuyệt vời... Con rất an tâm và hạnh phúc khi luôn có ba mẹ bên cạnh để " nâng cánh ước mơ " cho con... Con rất thích thú và nhẹ lòng bởi ba mẹ luôn gần gủi với con, con có thể " tâm sự " mọi chuyện mà không hề e ngại...Con luôn cảm thấy mình được Chúa và Mẹ yêu thương chăm sóc từng giây từng phút, bởi ba mẹ luôn khuyến khích, luôn nâng đỡ con kinh nguyện, dự lễ hằng ngày, điều mà ba mẹ đã đi trước và cùng con thực hiện trong an bình và tín thác... 
" Nhưng, ba ơi ! Có một điều mà con thường băn khoăn lo lắng và nhiều lúc rất buồn rất bực, là ba mau nòng giận quá ! Khi ba nòng lên rồi, ba lại nói những câu thật khó nghe, khó chấp nhận. Con biết, con cảm nhận được " người nóng tính thường thật bụng, dễ chơi " như mọi người đều bảo vậy. Hơn nữa, ba " mau nóng " và cũng " mau nguội ", chưa hề để bụng và nhỏ nhen chuyện gì... Thế nhưng, bầu khí gia đình và cả nơi ba làm việc, chắc chắn sẽ ngột ngạt, mất vui vì sự nóng giận của ba ! ... "
Cám ơn con thật nhiều, Noel !
Không chỉ con mà bạn bè thân thiết của ba cũng bảo thế.
Và ba đã cố gắng không ngừng...
Hôm nay, ba được đọc từ Email của mợ Túy, người thường xuyên gửi cho ba những mẫu chuyện " rất đáng đọc ". Ba đăng lại đây, thay cho lời yêu thương và lòng biết ơn con và mẹ, và như một lời " vàng ngọc " luôn nhắc nhở ba mọi ngày.

Một hôm, một vị Samurai đến thu nợ của người đánh cá. Người đánh cá nói: “Tôi xin lỗi, nhưng năm vừa qua thật tệ, tôi không có đồng nào để trả ngài.” Vị Samurai nổi nóng, rút kiếm ra định giết người đánh cá ngay lập tức. Rất nhanh trí, người đánh cá nói: “Tôi cũng đã học võ và sư phụ tôi khuyên không nên đánh nhau khi đang tức giận.”
Vị Samurai nhìn người đánh cá một lúc, sau đó từ từ hạ kiếm xuống. “Sư phụ của ngươi rất khôn ngoan. Sư phụ của ta cũng dạy như vậy. Ðôi khi ta không kiểm soát được nỗi giận dữ của mình. Ta sẽ cho ngươi thêm một năm để trả nợ và lúc đó chỉ thiếu một xu thôi chắc chắn ta sẽ giết ngươi.”


Vị Samurai trở về nhà khi đã khá muộn. Ông nhẹ nhàng đi vào nhà vì không muốn đánh thức vợ, nhưng ông ta rất bất ngờ khi thấy vợ mình và một kẻ lạ mặt mặc quần áo samurai đang ngủ trên giường. Nổi điên lên vì ghen và giận dữ, ông nâng kiếm định giết cả hai, nhưng đột nhiên lời của người đánh cá văng vẳng bên tai: “Ðừng hành động khi đang giận dữ”. Vị Samurai ngừng lại, thở sâu, sau đó cố tình gây ra tiếng động lớn. Vợ ông thức dậy ngay lập tức, kẻ lạ mặt cũng vậy, hoá ra đó chính là mẹ ông.
Ông gào lên: “Chuyện này là sao vậy. Suýt nữa con đã giết cả hai người rồi!”
Vợ ông giải thích: “Vì sợ kẻ trộm lẻn vào nhà nên thiếp đã cho mẹ mặc quần áo của chàng để doạ chúng.”



Một năm sau, người đánh cá gặp lại vị Samurai. 
“Năm vừa qua thật tuyệt vời, tôi đến để trả nợ cho ngài đây, có cả tiền lãi nữa”, người đánh cá phấn khởi nói.
“Hãy cầm lấy tiền của ngươi đi.” Vị samurai trả lời, “Ngươi đã trả nợ rồi.”


(Sưu tầm)




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét